“Hối hận?”
Lâm Chính nhìn chằm chằm người đó, lạnh lùng hỏi: “Anh có ý gì?”.
“Chủ tịch Lâm, chúng tôi không đơn giản chỉ là bắt cóc. tống tiền anh! Thực ra chúng tôi được người ta chỉ thị. Nếu anh giết chúng tôi, e răng anh sẽ không thể tìm được người đứng sau chúng tôi nữa!”, người đó nói.
“A Lạc! Im miệng cho tôi!”, tóc mào gà biến sắc, dường như có điều kiêng dè, quát lớn với người tên A Lạc.
“Anh Adam, đã là lúc nào rồi anh còn sợ cái gì? Chẳng lẽ anh muốn tất cả chúng ta đều chết ở đây?”, A Lạc phẫn nộ nói.
'Tóc mào gà ngạc nhiên, vẻ mặt thay đổi, nhìn quanh một vòng, cuối cùng không nói được tiếng nào.
“Nếu đã như vậy, chúng ta nói về kẻ đứng đẳng sau các người đi!”, Lâm Chính nói.
“Nếu chúng tôi nói thật, thần y Lâm có tha cho chúng tôi không?”, người tên A Lạc nghiêm túc nói.
“Các người không có tư cách mặc cả với tôi”.
“Thần y Lâm nhất quyết phải giết chúng tôi mới được?”, A Lạc quát khẽ.
“Nếu các người động vào ai khác, tôi có thể tha cho các người một mạng, nhưng các người lại động đến Tô Nhu! Tôi không khách sáo nói với các người, nếu không phải vừa rồi Tô Nhu đứng đây, tôi lo cô ấy không chịu nổi cảnh máu me thì tôi đã xé xác các người ra rồi, có hiểu không?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.
Vẻ mặt A Lạc rất khó coi, không biết trả lời thế nào. “Được rồi! A Lạc! Đừng nhiều lời với anh ta nữa! Cùng lắm thì chết thôi! Chúng ta đã dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812545/chuong-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.