Do độ dài tin nhản nên chữ phía sau không hiển thị. Cậu Nông không mở ra xem, đối với anh ta, một người có thể bỏ ra một triệu tệ thì cũng không có gì đáng phải để ý cả. Vì dù sao anh ta cũng là thái tử được công nhận tại Bồ Thành.
“Hóa ra tên đó họ Lâm. Cả nước này chẳng có ai họ Lâm mà ra hồn cả. Hừ! Nếu đã vậy thì cô gái đó phải thuộc về mình”, cậu Nông cười lạnh, cất điện thoại đi.
Bên trong đồn...
“Lâm Chính, sao anh lại cầm điện thoại của chủ tịch Lâm vậy?", Tô Nhu nhìn anh chăm chăm.
“Điện thoại này là của anh. Anh là chủ tịch Lâm”, Lâm Chính nói.
“Anh đừng làm loạn nữa có được không? Giờ là lúc nào rồi? Nói cho em biết, có phải anh ăn trộm điện thoại của chủ tịch Lâm không?”, Tô Nhu tức giận nói.
“Xem ra anh có nói gì em cũng không tin”, Lâm Chính lắc. đầu: “Có điều cũng không cần vội. Anh đã chuyển cho cậu Nông một triệu tệ rồi. Anh nghĩ bọn họ sẽ nhanh chóng thả chúng ta ra thôi. Nếu họ nhận được tiền thì anh tin em cũng sẽ tin anh”.
“Một triệu tệ? Anh dùng điện thoại chuyển khoản sao?", Tô Nhu chau mày.
“Đương nhiêt
“Thật sao?”, Tô Nhu nhìn Lâm Chính, đôi mắt ánh lên vẻ nghi ngờ. Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của anh, cô bỗng dấy lên dự cảm chẳng lành. Lế nào...là sự thật sao? Thế nhưng hai người không hề giống nhau mà. Sao có thể là cùng một người được chứ? Hơn nữa nếu Lâm Chính là thần y Lâm thì sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812523/chuong-1746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.