Trong nháy mắt, đám đông cảm thấy lạnh cả sống lưng. Tân Ngưng đứng bất động.
Mã Hải, Long Thủ cũng vậy. Căn phòng trở nên im lặng.
Tân Bách Tùng nhìn người đàn ông ngoài cửa, ông ta dường như đoán được gì đó nhưng không nói, chỉ tiếp tục công việc của mình.
Thế nhưng đối phương nào có quan tâm, cứ thế đẩy Tân Ngưng ra và bước vào. Mã Hải biết tình hình không ốn bèn lắng lặng rút súng ra, định giải quyết kẻ này. Thế nhưng ông ta vừa làm vậy thì.
Bụp! Đối phương đã đá chân vào bụng ông ta Ông ta cảm giác ruột gan lộn tùng phèo, miệng ứa máu, suýt ngã. Ngay lập tức kẻ đó đưa tay ra siết cổ Mã Hải, ném ông ta vào tường,
Bức tường hõm vào trong. Người đàn ông lấy ra một con dao, đâm vào vai Mã Hải, ghim ông ta dính vào tường,
Á, đám đông kêu lên.
“Mau! Mau đi thôi! Đưa những người bệnh này đi”, Tân Bách Tùng vội vàng kêu lên, sau đó quay người chặn trước mặt kẻ kia
“Cậu là ai2 Ban ngày ban mặt, cậu định làm gì?", Tân Bách Tùng đanh giọng.
Thế nhưng kẻ kia không lên tiếng, chỉ lấy ra một cái bao lớn bên trong có thứ gì đó. Hắn mở ra, hóa ra là một cây đao. Hân lấy đao ra, đi về phía Tân Bách Tùng.
Đám đông run rấy, vội lùi lại. Bọn họ đều là thường dân, là những người trói gà còn không chặt thì sao có thể đối phó với một kẻ hung hãn như thế kia được.
“Mau đi đi", lúc này, Long Thủ đột nhiên hét lớn rồi cầm một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812505/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.