Tông chủ Huyết Ma Tông yên tĩnh ngồi trong đại điện, lạnh lùng nhìn đám người Đại trưởng lão ở bên dưới.
Lúc này, bọn họ ai nấy đều quần áo nhếch nhác, toàn thân đầy vết cào, máu chảy đầm đĩa, năm ở dưới đất thê thảm không nỡ nhìn.
Vài người đã hôn mê, vài người còn đang thở hốn hến, khó khăn mở mắt ra
Đại trưởng lão cũng thở hốn hến, bộ dạng có thế tắt thở, bất cứ lúc nào.
Ai có thể ngờ được đây là Đại trưởng lão oai phong một cõi của Huyết Ma Tông? Tình trạng thê thảm như vậy khiến người của Huyết Ma Tông ở đây đều trợn tròn mắt.
“Ai làm?”, tông chủ Huyết Ma Tông khế hít một hơi, bình. tĩnh hỏi.
“Không rỡ”, người bên cạnh trả lời. “Không rỡ?”
“Vâng, người ra tay quá nhiều, cụ thế là ai làm... không rổ... “Quá nhiều? Có bao nhiêu?”.
“Khoảng mười hai mươi nghìn người, cũng có thể là ba mươi bốn mươi nghìn người”.
“Bọn họ đã đụng phải quân đội sao?”
“Không phải, nhưng còn đáng sợ hơn cả quân đội”.
“Rốt cuộc là ai?”.
“Người dân bình thường, thuộc khu vực Học viện Huyền Y Phái, trong ngoài đầy những người..”
“Chỉ là đám người dân bình thường mà có thể đối phó với đám Huyết Ngân? Ông tưởng tôi là kẻ ngốc sao? Những người này ai không phải tinh anh của Huyết Ma Tông chúng †a? Nếu nói bọn họ tàn sát hơn vạn người thì có lẽ là không thực tế, nhưng nếu muốn yên ốn rời đi thì không có vấn đề gì lớn"
“Tông chủ, không chạy thoát được”
“Sao không chạy thoát được?”.
“Học viện Huyền Y Phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812502/chuong-1725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.