Người của Học viện Huyền Y Phái khóc thành tiếng. Bọn họ hiếu ý của Tần Bách Tùng.
Tân Bách Tùng không muốn bọn họ chết, thế nên đã khuyên bọn họ đầu hàng.
Còn Tân Bách Tùng lại không khuất phục như vậy. Bởi vì ông ấy không sợ chết! Ông ấy thà răng minh sẽ chết vì Lâm Chính!
Lời nói của Tân Bách Tùng khiến người của Huyết Ma Tông sực tỉnh.
“Hay! Hay! Hay cho một con chó già! Ông cũng thật trung thành với thần y Lâm, nói đến mức tôi cũng cảm động! Nếu đã như vậy thì tôi sẽ cho ông cơ hội
Đại trưởng lão nheo mắt lại, mỉm cười nói: “Người đâu!”
“Có!"
Vài đệ tử tiến tới
“Bắt con chó già đó lại! Đây không phải là học viện sao? Người ở đây đều có học thức hết không phải sao? Nếu đã như vậy thì dạy cho bọn họ một bài học!", Đại trưởng lão cười nói
“Vâng.
Hai đệ tử khác xông lên
“Các người làm gì vậy?”.
“Muốn chết!".
Đám người Mã Hải, Từ Thiên nối giận, ra sức hét lên. Người ở phía sau lập tức chạy ào tới ngăn cản.
Từ Thiên còn rút súng lục bỏ túi mang theo ra, không hề do dự bóp cò.
Pằng
Pằng
Vài tia lửa phun ra. Nhưng các đệ tử kia đã đoán được trước, nấp đi từ sớm
Tốc độ của bọn họ nhanh, Từ Thiên bản đuối theo, nhưng lại không bản trúng bọn họ phát nào.
“Mày muốn chết à?”
Một đệ tử lao thẳng tới trước mặt Từ Thiên nhanh như chớp, dùng tay làm đao đánh vào cố tay của Từ Thiên.
Rác! Tay cầm súng của Từ Thiên gấy xương ngay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812499/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.