Lâm Chính vô cùng tự tin về quyền này. Có lẽ rủi ro rất lớn, nhưng không sao.
Chỉ cần không chết là anh có thể dựa vào châm bạc và đan dược trong miệng để tiếp tục đứng dậy.
Lúc này, anh đang ngậm ba viên đan dược trong miệng, đều là Tục Mệnh Đan tốt nhất do chính tay anh luyện chế, có thể bảo vệ tim, đả thông mạch máu, thậm chí có thể gia cố lục phủ ngũ tạng.
Bây giờ bị thương nhiều hơn cũng không quan trọng.
Lâm Chính bất ngờ gây khó dễ, khiến tất cả các quân cờ đều trở tay không kịp.
Dù sao chúng cũng chỉ là một số cơ quan, chứ không phải người, mọi phản ứng đều dựa vào việc vận hành tự động của cơ quan, sao có thể so sánh với con người chứ? Lâm Chính nhanh chóng lại gần quân Tướng.
Nhưng... quân Tướng sao có thể là cơ quan đơn giản?
Keng!
Chỉ thấy bức tượng mặc khôi giáp, sau lưng cắm hai cây. cờ Thanh Long kia chẳng khác nào người máy, rút ngay hai
thanh kiếm bên hông ra, đâm mạnh về phía Lâm Chính.
Ánh mắt Lâm Chính lộ vẻ dữ tợn, đánh thẳng một quyền tới, không né không tránh.
Anh chắc chắn hai thanh kiếm này không thể giết mình được.
Phập!
Phập!
Tuy hai thanh kiếm được làm từ đá, nhưng vô cùng sắc bén, đâm xuyên ngực và bụng của Lâm Chính. Lâm Chính hơi nghiêng người tránh chỗ yếu hại ở tim, anh chịu đựng nhát kiếm, nện mạnh một quyền vào trán quân Tướng.
Ầm!
Nửa cái đầu của quân Tướng bị đánh nát, chức năng giảm mạnh, lượt tấn công tiếp theo vừa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812478/chuong-1701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.