Câu nói của Lâm Chính khiến không ít người kinh ngạc. Nhưng mọi người cũng biết ý của Lâm Chính.
Nếu Joel bức ép Lâm Chính lấy mạng ra cược, đương nhiên Lâm Chính sẽ không ngồi im đợi chết.
“Nhưng tôi đã lấy Trái Tim của Thần ra đánh cược!”, Joel dường như không chấp nhận, nhún vai nói.
“Nói vậy là anh sợ rồi?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Sợ? Sao lại sợ? Tôi chỉ không muốn chấp nhặt với cậu. Nhóc con, tôi rất ghét cậu! Gương mặt trằng nõn của cậu, vẻ mặt đó của cậu, đúng là khiến người ta buồn nôn! Từ khi tôi gặp cậu lần đầu tiên, tôi đã muốn xé nát mặt cậu ra!”, Joel đi tới phía trước, gần như dán sát mặt mình vào mặt Lâm Chính, nói một cách hung ác: “Nhưng tôi cũng muốn chơi với cậu một lần! Nếu cậu đã quyết định cược mạng thì tới đi!”.
Lâm Chính không biểu lộ cảm xúc gì, khẽ gật đầu. Anh không biết mình đã chọc giận .Joel chỗ nào, nhưng anh cũng không phải người sợ rắc rối. Anh ta đã ép mình đến mức này, anh cũng không cần phải bấm bụng nuốt giận.
“Được rồi các vị, nếu mọi người đã bàn bạc xong, không. còn ý kiến gì khác thì chúng ta bät đầu đi”, Ngũ trưởng lão võ tay nói.
“Được”.
“Ai vào trong trước?”.
“Để tôi!".
Khổng Thích Thiên đứng ra đầu tiên, tiến về phía cửa.
Người của Huyết Ma Tông lập tức lùi về sau nửa bước, để Ngũ trưởng lão đứng trước cửa lớn. Ông ta lại vỗ tay ba cái, sau đó quát lên: “Mở cửa!”.
Âm ầm...
Cánh cửa nặng nề chậm rãi mở ra. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812474/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.