Huyết Kiêu hơi nghỉ hoặc, Lâm Chính đột nhiên không khỏe, phải chăng là cố ý.
Nhưng ông ta lại không tiện nói rõ, chỉ đành nhắm mắt cho qua, nói: “Chuyện này tôi cần phải đợi câu trả lời từ cấp trên. Huyết Ma Tông chúng tôi đúng là có nơi cực âm cực tà, nhưng nơi như vậy không phải người bình thường có thể vào được. Dù là tôi cũng không có quyền hạn, cho nên cậu có thể vào trong đó dưỡng thương hay không còn phải xem thái độ của cấp trên”.
“Tôi đợi tin của ông”. Lâm Chính nói xong thì cúp máy. Xe dừng trước tòa nhà Dương Hoa.
Lâm Chính tắm rửa một phen, ăn cơm, sau đó mới đi đến trụ sở chính của Dương Hoa.
Bây giờ anh đang bị thương, tuy ngày mai là ngày giao hẹn với Huyết Kiêu, nhưng anh không định ra tay. Dù sao trạng thái của anh thật sự rất tệ, cũng không tính là lừa Huyết Kiêu.
“Ế? Là anh?”.
Ngay khi Lâm Chính chuẩn bị bước vào trụ sở chính của Dương Hoa, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Lâm Chính ngước đầu lên, phát hiện một thiếu nữ đeo kính râm đang đứng bên cạnh mình đầy vẻ kinh ngạc.
Đây là thiếu nữ ở trên xe van trước đó.
“ÐỒ? Trùng hợp quá!", Lâm Chính cười nói.
“Trùng hợp? Sao có thể? Không phải anh ở huyện sao? Sao đột nhiên lại chạy tới Giang Thành?”, cô gái kia quan sát
Lâm Chính một lượt, vẻ mặt không tin.
“Tôi vốn là người Giang Thành, tôi không về Giang Thành thì còn đi đâu được?”, Lâm Chính bật cười nói.
“Thật hay giả đấy? Đừng nói là anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812467/chuong-1690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.