“Ấy, vẫn còn sống thật này!”
“Trời trời! Đúng là thần kỳ!”
“Y thuật của thần y Lâm tuyệt quá!”
Người bên ngoài kêu lên. Người nhà họ Trang cũng tâm phục khẩu phục. Rõ ràng là tim đã bị đâm xuyên mà vẫn cứu sống được…y thuật này đúng là khủng khiếp.
“Cảm ơn thần y Lâm, cảm ơn thần y Lâm!”, Trang Hồng Nhạn run rẩy, quỳ xuống dập đầu liên tục.
“Cảm ơn thần y Lâm!”, cả nhà họ Trang đều quỳ xuống bày tỏ lòng cảm kích đối với thần y Lâm. Nhưng Lâm Chính chỉ lắc đầu: “Không cần cảm ơn, mặc dù trang chủ đã mở được mắt nhưng tạm thời ông ta vẫn là người thực vật!”
“Người thực vật sao?”, tất cả đều giật mình.
“Đúng vậy. Mặc dù ông ta đã mở mắt, tim cũng đã đập nhưng trên thực tế cơ thể vẫn chưa thể cử động được. Phải để ông ta hồi phục hoàn toàn đã. Ít nhất là năm tới mười năm”.
“Lâu vậy sao?”, đám đông cảm thấy khó mà chấp nhận được.
“Nếu như trước đó các người nghe theo lời khuyên của tôi thì tầm một năm là hồi phục hoàn toàn rồi, thế nhưng các người lại không tin. Tôi cũng hết cách”, Lâm Chính lắc đầu.
“Điều này…”, những người tỏ ra nghi ngờ trước đó đều tỏ vẻ ngượng ngùng. Bao gồm cả Trang Hồng Nhạn.
Chỉ đáng tiếc làm gì có thuốc hối hận.
“Được rồi! Mọi chuyện đã được giải quyết rồi. Tôi cũng phải đi đây. Nhà họ Trang bảo trọng nhé”, Lâm Chính nói xong bèn quay người rời đi.
“Thần y Lâm, xin hãy dừng bước”, Mã quản gia chạy lại, khẽ nói.
“Sao thế?”, Lâm Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812444/chuong-1667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.