“Người trẻ, giao đan dược ra đi. Nếu không cậu sẽ không xuống núi được đâu. Chỉ vì một viên đan dược mà để mất mạng thì được chẳng bằng mất đấy”, Tô trưởng lão trầm giọng.
“Tôi và các người không thù không oán, cũng đã nương tay rồi mà các người không biết điều. Tới lát nữa mà động chạm thì đừng có trách tôi đấy”, Lâm Chính điềm đạm nói.
“Hừ, thật ngông cuồng. Lẽ nào cậu cho rằng một mình cậu có thể đối phó được với hai đại gia tộc sao?”, Tô trưởng lão hừ giọng.
Lâm Chính nhìn người đàn ông và thản nhiên đáp lại: “Không quá khó”.
“Cậu...”
Tô trưởng lão tức giận, gật đầu liên tục: “Được, được lắm. Nếu đã vậy thì cũng đừng trách lão phu không nhắc cậu trước, là do cậu tự chuốc đấy nhé”.
Nói xong, Tô trưởng lão lao tới. Cách di chuyển của ông ta linh hoạt, thân pháp như hồn ma mang theo sát khí vô cùng quỷ dị.
Lâm Chính nhìn chăm chăm Tô trưởng lão. Anh tung một quyền. Rõ ràng quyền đấm nhắm thẳng vào người ông ta thế mà lại thành xuyên qua. Lúc này anh mới phát hiện hóa ra đó là tàn ảnh của Tô trưởng lão. Còn ông ta thì đã vòng ra sau Lâm Chính từ lúc nào không hay và đập anh một chưởng.
Bốp! Cơ thể chắc nịch của Lâm Chính bị lĩnh đòn. Chưởng đánh không gây ra quá nhiều ảnh hưởng cho anh.
Lâm Chính đấm lại. Cú đấm lại đấm vào tàn ảnh. Tô trưởng lão lại vòng ra sau lưng anh, thêm một chưởng được tung ra. Tuy nhiên vẫn không tạo ra được sự uy hiếp đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812432/chuong-1655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.