Tốc độ nhanh quá!
Đây là phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người.
Bao gồm của Tô Diệu Diệp.
Anh ta còn chưa bắt được thân ảnh của Lâm Chính, thì anh đã xuất hiện ngay trước mắt.
Hỏng rồi!
Sắc mặt Tô Diệu Diệp trầm xuống, lập tức né tránh.
Nhưng… không còn kịp nữa.
Bốp!
Lâm Chính tung một chưởng vào lồng ngực Tô Diệu Diệp, anh ta bị đánh bay khỏi võ đài, nặng nề ngã xuống đất.
Bốn phía im phăng phắc, đổ dồn mắt nhìn Tô Diệu Diệp.
Bị đánh bay khỏi võ đài, nếu tính ra thì Tô Diệu Diệp đã thua rồi.
Nhưng không ai dám nói gì.
“Cậu chủ!”.
Không ít người của Phiêu Nhai Các lập tức đứng bật dậy, kinh ngạc nhìn Tô Diệu Diệp.
“Anh thua rồi!”, Lâm Chính đứng ở mép võ đài, bình tĩnh nói: “Theo quy định, ai ra khỏi võ đài người đó sẽ thua!”.
Tô Diệu Diệp biến sắc.
“Trang chủ đại nhân, trận đấu này của sơn trang Huyết Kiếm các ông có quy định như vậy sao?”, trưởng lão của Phiêu Nhai Các mặt không cảm xúc hỏi.
“Không có”, trang chủ lập tức đáp, rồi nhìn Lâm Chính chằm chằm.
“Đúng vậy, võ đài nhỏ thế này, rơi xuống là chuyện bình thường! Tôi chưa thua!”.
Tô Diệu Diệp nhếch môi, ánh mắt tràn ngập lạnh lẽo, nắm cơ hội xông lên.
“Cuồng Phong Sậu Vũ Phiêu Linh Kích!”.
Chỉ nghe thấy Tô Diệu Diệp gầm lớn một tiếng, tung hai quyền ra, quyền ảnh như bão táp mưa sa, đánh tới dày đặc.
Tốc độ đáng sợ khiến mọi người cảm thấy da đầu tê dại.
Không chỉ tốc độ, mà quyền uy của anh ta cũng bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812425/chuong-1648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.