Trang Thạch và Trang Nam Phi tức muốn xì khói.
Trang Mặc Long muốn sỉ nhục cả nhà họ đây mà.
Nhưng bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác.
Dù sao cũng là Trang Nam Phi đòi đấu với Trang Mặc Long trước.
Bản thân Trang Nam Phi muốn dùng Trang Mặc Long làm bước đệm để vùng lên, đương nhiên không thể trách Trang Mặc Long vô tình được.
Nhưng đây là chuyện giữa anh ta và Trang Mặc Long, ép trưởng bối như Trang Thạch quỳ xuống dập đầu thì còn ra thể thống gì?
"Trang Mặc Long, anh muốn tôi quỳ trước anh cũng được, nhưng anh đừng ép bố tôi. Tốt xấu gì ông ấy cũng là chú anh, anh nhận nổi sao?", Trang Nam Phi cắn răng nói.
"Ha ha, Trang Nam Phi, chuyện này chúng ta đã nói trước rồi mà, bây giờ cậu thua rồi mới nói ông ta là chú tôi, cậu không thấy nực cười sao? Mau quỳ xuống!", Trang Mặc Long cười khẩy quát.
"Anh...", Trang Nam Phi tức đến nỗi toàn thân run rẩy.
"Nam Phi, vừa nãy anh và Mặc Long nói những gì chúng tôi đều nghe thấy cả. Bây giờ anh thua lại không chịu nhận, không khỏi lật lọng quá đấy!".
"Đúng vậy, nếu Mặc Long thua, anh ấy cũng lật lọng thì anh sẽ làm thế nào?".
"Như vậy chẳng phải là trò cười sao?".
"Không ra thể thống gì cả".
"Người nhà họ Trang chúng ta trước giờ đều nói lời giữ lời".
Mọi người nhao nhao chỉ trích, giọng nói rất lớn, cố ra vẻ bất mãn.
"Chú tư, chú cũng là bậc cha chú của nhà họ Trang, sao có thể nuốt lời được chứ? Nếu làm vậy thì chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812413/chuong-1636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.