Lâm Chính chưa từng nghe nói Phong Thanh Vũ và Hồng Nhan Cốc có mâu thuẫn gì.
Lẽ nào ông ta làm nhiều việc như vậy thực sự là vì anh?
Có cần phải vậy không?
Lâm Chính không thể hiểu được.
Anh có cảm giác Phong Thanh Vũ như đang liều mạng.
Nếu thực sự chỉ để nhận đồ đệ thì hoàn toàn không cần phải làm vậy.
E rằng... ông ta có mục đích riêng.
"Đi!".
Lâm Chính quát lớn, rồi dẫn mọi người rút lui.
Phong Thanh Vũ cùng với Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương chặn hậu.
Có ba cao thủ tuyệt đỉnh chặn đường, người của Hồng Nhan Cốc cũng không dám lại gần, chỉ có tứ đại thiên vương của Hồng Nhan Cốc là có thể đánh tay đôi với họ.
"Khốn kiếp!".
Cốc chủ Hồng Nhan Cốc tức điên lên, còn định đích thân đuổi theo, nhưng vừa động đậy đã phun ra một ngụm máu tươi.
Lâm Chính nhân cơ hội hét lên: "Đội Lang Nha, cốc chủ Hồng Nhan Cốc bị thương nặng, mau tập kích cốc chủ đi! Chém đầu bà ta, chém đầu bà ta!".
Nghe thấy thế, tất cả người của Hồng Nhan Cốc đều trở nên lo lắng, lập tức quay lại bao vây chặt chẽ cốc chủ Hồng Nhan Cốc.
Người của Đông Hoàng Giáo và Cổ Phái ở xung quanh đều nghệt mặt ra.
Đội Lang Nha ở đâu ra vậy?
Chỉ có mấy người Phong Thanh Vũ biết Lâm Chính đang hư trương thanh thế mà thôi.
Mọi người nhân cơ hội nhanh chóng rút lui, chẳng mấy chốc đã đến đường quốc lộ, lên xe phóng đi.
"Đuổi theo, mau đuổi theo!".
Cốc chủ Hồng Nhan Cốc hét lên.
"Cốc chủ, người đang bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812399/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.