Lối vào cấm địa.
Một tán ô lớn được dựng ở đó.
Thánh Nữ ngồi dưới tán ô, uống trà, ăn hoa quả, đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào lối ra.
Đúng lúc này, Triệu Nguyệt bước tới.
“Bẩm Thánh Nữ, đám Hồng Dư, Ngưng Hương, Lâm Nhược Nam đã trải qua lễ tẩy ở hồ thánh, hiện giờ đã được đưa đến phòng giáo dưỡng để học”, Triệu Nguyệt cung kính nói.
“Ừ”, Thánh Nữ khẽ gật đầu: “Dù bọn họ có phải là gian tế của thần y Lâm hay không, thì sau khi ngâm nước Thoát Thai Hoán Cốt, bọn họ cũng là người của Hồng Nhan Cốc ta”.
Triệu Nguyệt không nói gì, nhưng ánh mắt lóe lên vẻ bi thương.
Cô ta không thể chấp nhận được sự thực Kỳ Lân chính là thần y Lâm, đáng tiếc nỗi lòng phức tạp này không biết bày tỏ với ai.
“Thánh Nữ đại nhân! Phía trước có động tĩnh!”.
Đúng lúc này, một đệ tử Hồng Nhan Cốc kêu lên.
Tất cả mọi người vội vàng quay sang nhìn.
Thánh Nữ cũng đặt chén trà xuống, nhìn về phía lối vào cấm địa.
Chỉ thấy trên con đường nhỏ phía trước lối vào xuất hiện một bóng dáng mờ ảo, đang chậm rãi đi về phía này.
“Là thần y Lâm sao?”, Triệu Nguyệt thì thào hỏi.
“Hừ, xem ra thần y Lâm không chịu nổi nữa rồi”.
Thánh Nữ đứng dậy bước tới, lớn tiếng nói: “Thần y Lâm, nếu anh ngoan ngoãn đầu hàng, Hồng Nhan Cốc chúng tôi có thể tha cho anh một mạng! Anh thấy thế nào?”.
Nhưng…
Đối phương không có bất cứ hồi âm gì.
Thậm chí bước chân cũng không dừng lại.
“Sao nào? Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812386/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.