E là không ai ngờ được Phong Thanh Vũ lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy.
Dùng tính mạng của người nhà họ Lâm để tạo cơ hội cho mình, rồi lại ra tay với Lâm Chính bằng phương thức đánh lén.
Trên thực tế đây chính là thủ đoạn Đạo Hoàng quen dùng.
Chính vì ông ta có sở trường đánh úp giết người, nên mới có một chữ “đạo” (cướp).
Lâm Chính ngoảnh phắt sang nhìn.
Lập tức nhìn thấy bàn tay già nua khô gầy như que củi của Phong Thanh Vũ đã lại gần cổ mình.
Sức mạnh trong lòng bàn tay đó đủ để vặn gãy cổ Lâm Chính.
“Cái gì?”.
Người nhà họ Lâm cũng ngớ người ra.
Phong Thanh Vũ bất ngờ biến mất, rồi lại bất ngờ xuất hiện sau lưng Lâm Chính, chẳng khác nào quỷ mị, lại càng như thuấn di.
Đây còn là tốc độ của con người sao?
Bọn họ hoàn hồn lại, lập tức tỏ vẻ mừng rỡ, kích động đến mức toàn thân run rẩy.
Cú chộp này đủ để giết Lâm Chính!
Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Xoẹt!
Một âm thanh cực nhỏ vang lên.
Chỉ thấy bàn tay đang giơ tới của Phong Thanh Vũ bỗng rụt lại, vội vàng thu chiêu rút lui.
Cơ thể ông ta cũng rơi xuống bên cạnh cửa sổ sát đất như một trận gió, khuôn mặt già nua nhìn Lâm Chính chằm chằm.
“Hả?”.
Người nhà họ Lâm thất thanh kêu lên.
“Thu chiêu rồi sao?”, Lâm Hằng Chí không cam lòng nói: “Sao ông lại thu chiêu? Vừa rồi chẳng phải là thời cơ tốt để giết thần y Lâm sao? Sao ông lại bỏ qua như vậy?”.
“Lắm lời!”.
Phong Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812337/chuong-1560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.