Lâm Chính bỗng dưng cảm thấy mình thật là vô dụng.
Hết người này đến người khác bên cạnh anh bị tổn thương.
Đầu tiên là Tô Nhu, sau đó là Tô Dư... Bây giờ ngay cả Tiểu Khuynh cũng gặp chuyện.
Anh đúng là một thằng vô dụng!
"Khốn kiếp!".
Lâm Chính điên tiết đấm vào vô lăng.
Rắc!
Chiếc vô lăng sao có thể chịu nổi sức mạnh của anh, liền lập tức nát vụn.
Không còn vô lăng thì sao có thể lái được xe đây?
Lâm Chính phanh gấp vào lề đường, xuống xe gọi taxi để đi.
"Kinh thật, lần đầu tiên thấy có người đánh nát vô lăng".
Người đi đường líu lưỡi.
Lúc này, Tô Tiểu Khuynh đang ở trong đồn cảnh sát lấy lời khai.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy trắng bệch, run như cầy sấy, hồn vía lên mây, một nữ cảnh sát mặc đồng phục đang hết lời an ủi.
Nhưng cô ấy vẫn không thể bình tĩnh lại được.
"Tiểu Khuynh!"
Lâm Chính xông vào đồn, lớn tiếng gọi.
"Lâm Chính? Lâm Chính!".
Cả người Tô Tiểu Khuynh run lên, nhào vào lòng Lâm Chính khóc như mưa.
"Lâm Chính, em sợ lắm, cuối cùng anh cũng đến rồi, hu hu hu...", Tô Tiểu Khuynh khóc sướt mướt.
"Tiểu Khuynh, đừng sợ, có anh đây, không sao đâu, không sao đâu", Lâm Chính an ủi.
Một lát sau, Tô Tiểu Khuynh ngủ thiếp đi trong lòng Lâm Chính.
Lúc này Lâm Chính mới ngẩng đầu lên, nhìn nữ cảnh sát kia: "Chào cô, tôi là anh của Tiểu Khuynh, tôi có thể gặp nghi phạm được không?".
"Việc này... được...", nữ cảnh sát chần chừ một lát, rồi vẫn gật đầu, ánh mắt nhìn Lâm Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812296/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.