Chương 1401: Cút ra ngoài
“Anh Lôi, anh không sao chứ? Anh thế nào rồi?”.
Uông Hiểu Mạn thấy thế thì bị dọa cho biến sắc, vội vàng chạy tới đỡ.
Anh Lôi ngã sấp mặt, trông rất thảm hại.
Khi anh ta đứng được dậy thì bộ vest trên người đã lấm lem đất cát.
Anh Lôi không ngừng phủi bụi, sắc mặt sa sầm.
“Anh Lôi, em xin lỗi, khiến anh kinh hãi rồi, em nhất định sẽ cho anh ta đẹp mặt!”, Uông Hiểu Mạn tức giận nói.
“Không cần đâu, anh bị mất thể diện thì sẽ tự lấy lại”.
Anh Lôi lạnh lùng nhìn về hướng Lâm Chính bỏ đi, đanh giọng nói: “Chẳng phải em nói đây là một thằng vô dụng bất tài sao? Không ngờ anh ta lại to gan như vậy!”.
“Em cũng thấy kỳ lạ, trước kia ở nhà họ Tô, tên chó chết này vẫn luôn nhẫn nhục chịu đựng. Sao hôm nay anh ta lại to gan như vậy chứ? Đúng là làm phản mà!”, Uông Hiểu Mạn tức đến mức giậm chân: “Không được, em nhất định phải cho anh ta biết tay! Loại vô dụng này mà cũng dám lớn tiếng với Uông Hiểu Mạn em sao? Em phải cho anh ta đẹp mặt!”.
“Quân tử báo thù mười năm chưa muộn! Ở tỉnh Quảng Liễu này còn chưa có ai dám đối xử với anh như vậy! Chuyện này em không cần nhúng tay, nếu để người ta biết anh dựa vào phụ nữ thì anh còn mặt mũi nào nữa?”.
Anh Lôi lạnh lùng hừ một tiếng, rồi rút điện thoại ra gọi tới một số.
…
Vào nhà họ Trương, Lâm Chính lập tức đi tìm Tô Nhu.
“Cậu là… Lâm Chính? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812173/chuong-1396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.