Chương 1388: Nhà họ Yến
Nghe thấy vậy, mấy người Lâm Chính đồng loạt quay qua nhìn.
Họ thấy một người đàn ông đeo kính gọng vàng trông vô cùng nho nhã từ cửa đi tới.Người này có sắc mặt hơi nhợt nhạt, ăn mặc chỉn chu, ánh mặt dịu dàng, giống như một tri thức. Thế nhưng cách nói chuyện của người này thì chẳng nho nhã chút nào.
“Cậu Chín! Cậu Chín! Mau cứu tôi với”, Tô Cương nhìn thấy người này thì như vớ được cọng cỏ cứu mạng.
“Đừng có la toáng lên như thế”.
Người đàn ông châm thuốc, điềm đạm nhìn Lâm Chính: “Thả tay ra, sau đó rời đi, như vậy thì anh còn giữ được chút thể diện”.
“Anh là ai?”, Lâm Chính hỏi.
“Anh không đủ tư cách hỏi tôi là ai”, người đàn ông nói tiếp: “Lập tức buông Tô Cương ra, đừng để tôi nóng máu thì sẽ bất lợi cho anh đấy”.
“Vậy sao?”, Lâm Chính khá bất ngờ, vì không phải ai cũng dám nói chuyện với anh như vậy.
Tô Cương tức giận, hừ giọng: “Kẻ họ Lâm kia, cậu có biết đây là ai không? Đây là cậu Chín của nhà họ Yến. Là người mà cả đời cậu phải ngưỡng vọng đấy! Biết chưa?”
“Chưa”, Lâm Chính lắc đầu. Đúng là anh chưa bao nghe thấy gia tộc nào như vậy.
Thế nhưng người đàn ông không hề tỏ ra tức giận, anh ta chỉ thản nhiên nói: “Chưa từng nghe nói là phải rồi. Nếu mà nghe thấy thì chắc là tôi sẽ nể anh thêm vài phần đấy”.
Nói xong, người đàn ông bèn dập điếu thuốc trong tay mình:”"Giờ tôi cho anh ba giây để rời khỏi đây. Ba giây mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812160/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.