Mọi người đều sững sờ trước sự thay đổi khôn lường như vậy.
Rất nhiều người không kịp phản ứng lại, vẫn còn ngây ngốc đứng đó.
Tuy nhiên, rất nhiều người bị cảnh tượng đẫm máu kích thích vội lấy lại tinh thần, hoảng sợ và do dự vây quanh mọi người.
Lâm Chính không đáp lại lời Nam Cung Mộng mà nghiêng đầu nhìn về phía Nam Cung Yên Nhu đứng cách đó không xa, đột nhiên lao đến.
“Không ổn!”
“Bảo vệ cô Yên Nhu”.
Người của thế gia Nam Cung hét lên.
Nhưng Lâm Chính lại lao đến như một con bò dũng mãnh, các thủ vệ đáng sợ đó như hình với bóng.
“Hả?”
Những người thế gia Nam Cung đứng bên cạnh Nam Cung Yên Nhu cũng giật mình lùi về sau khi thấy thế.
Về khí thế, chắc chắn họ đã thua.
Lâm Chính rất thuận lợi tiếp cận được Nam Cung Yên Nhu, đè chặt lấy vai cô ta.
Nam Cung Yên Nhu hơi nghiêng đầu.
“Buông chị tôi ra”.
Nam Cung Vân Thu nghiêm giọng nói rồi nhào đến.
Người bên cạnh vội ngăn cô ta lại.
“Tên họ Lâm kia, nếu anh dám làm hại đến Yên Nhu, tôi nhất định sẽ khiến anh chết không có chỗ chôn”, Nam Cung Mạc Phi cũng nghiêm giọng tức giận gào lên.
Nhưng hắn vừa dứt lời, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ bên ngoài vòng vây.
“Chết không có chỗ chôn ư? Ai dám nói những lời phản nghịch như vậy với giáo chủ của bọn tôi?”
Giọng nói vừa dứt lời thì nhìn thấy Lưu Mã dẫn theo một đám cao thủ của Đông Hoàng Giáo khí thế hừng hực đi vào.
Cùng lúc đó quản gia trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812034/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.