Không hay!
Nạp Lan Thiên kinh hãi, vội vàng muốn rút tay về.
Lúc này, bàn tay Lâm Chính khẽ động, nhẹ nhàng vỗ vào lòng bàn tay của Nạp Lan Thiên.
Một luồng sức mạnh giống như dòng điện tuôn ra từ lòng bàn tay của Lâm Chính, chui vào lòng bàn tay của Nạp Lan Thiên, đồng thời nhanh chóng truyền khắp toàn thân anh ta.
Rầm!
Nạp Lan Thiên bị đánh bay ra xa, đâm vào vách tường ở phía sau.
Vách tường dày nặng lập tức bị tông nát vụn.
Nạp Lan Thiên ngã ở trong đó, mặt đầy bụi bặm.
“Hả?”.
Người xung quanh tràn đầy kinh ngạc.
“Cậu chủ!”.
Người của nhà Nạp Lan tiến lên, định dìu Nạp Lan Thiên dậy.
“Cút hết đi!”.
Nạp Lan Thiên đẩy người xung quanh ra, lạnh lùng quát: “Đứng xa ra một chút! Trận chiến thiên kiêu này vẫn chưa kết thúc!”.
Người xung quanh sợ hãi lùi lại.
Nạp Lan Thiên lạnh lùng nhìn Lâm Chính: “Thứ anh vừa dùng... là xảo kình?”.
“Phải”.
“Xem ra anh rất lợi hại, vừa học vừa dùng mà có thể đạt tới trình độ này. Nhưng thế vẫn chưa đủ, chỉ là phỏng theo bề ngoài, không có gì đáng sợ!”.
Nạp Lan Thiên hừ lạnh, sau đó xông tới.
Bây giờ Lâm Chính không đứng yên tại chỗ nữa, mà cũng xông về phía Nạp Lan Thiên.
Anh không phòng ngự gì, để mặc quyền chưởng của Nạp Lan Thiên đánh vào người mình.
Phòng ngự đáng sợ của tiên thiên cương khu bỏ qua tất cả xảo kình của anh ta.
Đồng thời, Lâm Chính trở tay chưởng tới, đánh về phía Nạp Lan Thiên.
Nạp Lan Thiên lộ vẻ kiêng dè, nhanh chóng né tránh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812030/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.