Ai cũng biết rằng gia chủ nhà họ Lữ rất nóng tính.
Dám đánh Lữ Tư Triều ra nông nỗi này ở trước mặt mọi người, gia chủ Lữ đương nhiên sẽ không bỏ qua Lâm Chính.
Chỉ là sự uy hiếp của ông ta không có bất kỳ tác dụng gì với Lâm Chính!
"Tính sổ ư? Ông tính sổ với tôi à? Ông xứng sao?", Lâm Chính liếc nhìn gia chủ Lữ với khuôn mặt không chút biểu cảm.
"Mày nói gì cơ?", gia chủ Lữ thở gấp, ngọn lửa giận bùng cháy, phổi như sắp nổ tung, chỉ vào Lâm Chính quát tháo: "Mày nói lại lần nữa xem! Thằng ranh kiêu ngạo!"
Những người xung quanh cũng cảm thấy khó tin!
Người này hơi kiêu ngạo rồi nhỉ?
Ngay cả gia chủ Lữ cũng không coi ra gì, Lâm Chính thật sự cho rằng mình là số một thế giới ư?
Nhưng Lâm Chính còn chưa kịp đáp lời, Lưu Mã đã đứng phắt dậy, hừ một tiếng với gia chủ Lữ: "Một gia chủ nhà họ Lữ nhỏ bé, mà oai phong quá nhỉ! Còn dám uy hiếp chúng tôi cơ đấy? Hừ, ông không tự soi vào nước đái mà xem ông là cái thá gì?”
“Ông là ai?”, gia chủ Lữ vô cùng tức giận, gào toáng lên.
“Tôi tên là Lưu Mã, người của Đông Hoàng Giáo!”, Lưu Mã hô to.
"Đông Hoàng Giáo ư?"
Gia chủ Lữ lập tức sửng sốt.
Nhiều người có mặt cũng không khỏi náo động.
"Cái gì? Bọn họ là người của Đông Hoàng Giáo à?"
"Chẳng trách thằng ranh này lại kiêu ngạo như vậy! Hóa ra là có người của Đông Hoàng Giáo chống lưng!"
"Nhưng vậy thì đã sao? Sau khi giáo chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812016/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.