Trương Phong đầu hàng khiến rất nhiều người bất ngờ. Ít nhất thì đám đệ tử của Nhân Hổ ở bên dưới đã phải há mồm trợn mắt.
Bọn họ hiểu tính tình người sư huynh của mình. Đó là một người không bao giờ chịu khuất phục. Dù là thế nào thì hắn cũng không sợ, vẫn dũng cảm tiến về phía trước và liều mạng tới hơi thở cuối cùng.
Vậy mà hôm nay hắn lại nhận thua như vậy. Thật không giống Trương Phong chút nào. Những người khác cũng có chung suy nghĩ như vậy.
Chỉ có Trương Phong là biết lựa chọn của mình là đúng đắn. Đúng là dù đối diện với ai thì hắn đều tiến về phía trước. Nhưng hành động đó ít nhất còn mang lại một chút hi vọng. Bất kể chuyện gì, chỉ cần có hi vọng là hắn sẽ đi giành lấy.
Còn nếu…một chút hi vọng cũng không tìm thấy mà đi tranh giành thì có khác gì kẻ ngốc không? Nên Trương Phong nhận thua ngay.
Hắn biết nếu hắn không làm vậy thì đòn tấn công tiếp theo, hắn sẽ mất mạng ngay lập tức. Thế là Trương Phong bước xuống trước con mắt rối rắm và khinh miệt của đám đông.
“Hừ! Lúc bước lên thì ngầu lắm. Người ta mới tung ra một ngón tay thôi mà đã ngã ngựa rồi, đúng là nực cười”.
“Đúng vậy. Tôi còn tưởng lợi hại tới mức nào chứ. Hóa ra chỉ là con hổ giấy”.
“Đúng là vô dụng”.
Vài thanh niên bên cạnh cười chế nhạo. Trương Phong mặt tím ngắt, trừng mắt với bọn họ: “Các người có giỏi thì lên đi”.
“Hừ! Lên thì lên thôi!’
“Sợ đếch gì?", bọn họ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812013/chuong-1236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.