Chương 1206: Anh không có, tôi có
“Cố làm ra vẻ? Phong trưởng lão, ý bà là sao?”.
“Chẳng phải đã rất rõ ràng rồi sao? Thủ pháp này của cậu không phải là chữa trị cho người bị thương!”.
“Sao bà lại nói vậy?”.
“Đời này tôi chưa bao giờ thấy người nào châm cứu như cậu cả”.
“Bà chưa bao giờ thấy? Nhưng không có nghĩa là không có!”, Lâm Chính lạnh lùng hừ một tiếng: “Trên đời này còn nhiều thứ bà chưa từng thấy lắm, chẳng lẽ nó đều không tồn tại sao?”.
“Cậu…”
“Phong trưởng lão, nén hương sắp cháy hết rồi, nếu bà không tiếp tục chữa trị, với số lượng hiện giờ thì hình như tôi thắng rồi đấy”.
Lâm Chính vừa tiếp tục chữa trị cho các đệ tử, vừa nói.
Phong Tín Tử nghiến răng nghiến lợi, vốn còn định tiếp tục gây sự, nhưng thấy rất nhiều giáo chúng vẫn đang chờ đợi nhìn bà ta với ánh mắt khẩn thiết, cuối cùng vẫn cắn răng đi tới, tiếp tục khám chữa.
Vù!
Gió nhẹ thổi qua.
Chút hương cuối cùng hóa thành tro bụi, bay đi cùng gió.
Đệ tử đứng bên cạnh canh lư hương lập tức lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811978/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.