Chương 1203: Thi về y thuật mà bà lấy làm kiêu ngạo
Những lời nói của Phong Tín Tử khiến không ít người nhíu mày.
Nhưng bọn họ không hề phản bác.
Dù sao bà ta cũng nói đúng.
Bách Thảo Đường chỉ có chừng đó người, còn số lượng người bị thương lại vượt xa số lượng bác sĩ, trong đó những người bị thương nặng phải chữa trị khẩn cấp, tuyệt đối không được kéo dài. Nhưng nếu cứu chữa những người bị thương nặng thì những người bị thương nhẹ lại phải chờ đợi, chờ lâu thì sẽ vết thương sẽ càng ngày càng nghiêm trọng. Đến lúc đó, không những người chết càng ngày càng nhiều, mà người của Bách Thảo Đường cũng mệt chết luôn.
“Giáo chủ, tôi biết, cậu vừa mới kế nhiệm, nên muốn làm chút chuyện cho mọi người trong giáo, nhưng cậu phải hiểu rằng, cậu không phải là thần tiên, làm chuyện trong khả năng mới là điều chúng ta nên làm. Phương án tốt nhất của chúng ta hiện giờ là bỏ qua những người bị thương nặng, tập trung nhân lực và vật lực cứu những người có thể cứu. Nếu không cứ tiếp tục thế này, không những người của Bách Thảo Đường chúng tôi sẽ mệt bở hơi tai, mà hiệu suất cứu chữa cũng sẽ giảm mạnh. Cậu thấy như vậy có được không?”, một ông lão của Bách Thảo Đường bước tới, nhìn Lâm Chính chằm chằm, trầm giọng nói.
"Nói vậy là các bà không chữa được?", Lâm Chính nhìn đám người Phong Tín Tử, nói.
"Không phải không chữa được, mà là không đủ nhân lực vật lực để chữa, chúng tôi chỉ là một phe phái nhỏ", Phong Tín Tử trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811975/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.