Chương 1189: Không chết
“Chuyện gì thế này?”, Liễu Thị Phụng trợn mắt há mồm.
Tịch Mộc Lâm và Tửu Nhục Hòa Thượng cũng há hốc miệng.
Tô Mạc Vân ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy kinh ngạc chấn động.
Còn xung quanh thì đã xôn xao từ lâu.
Không ai dám tin vào mắt mình.
Tất cả mọi người đều dán mắt vào bàn tay kia.
Đó là… tay của Lâm Chính sao?
Nhưng… tại sao bàn tay đó vẫn còn lành lặn?
Chẳng phải anh nên bị đè chết rồi sao?
Hơn nữa, bàn tay anh là có chuyện gì vậy?
Gò đất sau khi được nén chặt cứng đến mức nào chứ? Ngay cả Thiếu Hải cũng phải dùng hết sức mình mới đâm xuyên được kiếm qua, vậy mà bàn tay này… lại có thể thò ra khỏi đó được…
Mọi người mắt chữ A mồm chữ O, kinh ngạc không nói nên lời, thậm chí… còn có cảm giác sợ hãi sâu sắc.
Thiếu Hải cũng kinh hãi, nhìn bàn tay đang chộp lấy thanh kiếm của mình, da đầu tê dại.
Bàn tay này được làm bằng sắt sao?
Người bình thường đừng nói là cầm kiếm như vậy, cho dù ngón tay chỉ lại gần thôi thì đã bị kiếm khí xung quanh thanh kiếm cắt đứt rồi.
Nhưng người này thì không.
Keng!
Đúng lúc này, một âm thanh vang lên.
Thiếu Hải chỉ cảm thấy cánh tay mình chấn động, phải lùi lại mấy bước.
Đến khi ông ta hoàn hồn, thì thanh kiếm kia đã bị gãy.
Bị bàn tay thò ra khỏi gò đất kia bẻ gãy.
Mọi người xung quanh không khỏi hít vào khí lạnh.
Thiếu Hải vô cùng kinh hãi.
“Sư phụ!”.
Trịnh Đan phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811961/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.