Chương 1120: Phẫn nộ
Tô Nhu nằm trong lòng Lâm Chính bất lực, đôi đồng tử mở to, máu tươi trào ra khỏi mắt.
Lâm Chính nhìn kĩ đôi mắt của Tô Nhu mới thấy đôi mắt của cô đã bị một cây châm thật mảnh xuyên qua.
Cơn đau đớn vì đồng tử bị đâm xuyên là cơn đau đớn dữ đội thế nào. Nếu không phải Lâm Chính làm tê liệt thần kinh của Tô Nhu thì cô đã ngất lịm vì đau đớn từ lâu rồi.
Có điều cho dù là hiện tại thì cô cũng không khá khẩm hơn là bao.
“Lâm thần y, tôi nhìn không rõ...tôi nhìn không rõ gì cả, anh có thể giúp tôi không? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, anh có thể giúp tôi được không?”, Tô Nhu đau đớn kêu lên.
Lâm Chính nghiến răng, tay nắm chặt, nỗi oán hận trong lòng tăng lên gấp bội.
Anh ôm chặt Tô Nhu vào lòng, hạ giọng nói: “Tiểu Nhu, cô yên tâm tôi sẽ giúp cô bình an vô sự, tôi sẽ lấy lại ánh sáng cho cô”.
“Lâm thần y, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?”, Tô Nhu gần như nói trong tiếng khóc nấc nghẹn.
“Giờ tôi đưa cô về, tôi sẽ chữa trị mắt cho cô”, Lâm Chính nói với giọng kiên định, sau đó ôm lấy Tô Nhu đi về phía xe của mình.
“Đợi đã! Đợi đã!”, Tô Nhu đột nhiên hốt hoảng thốt lên.
Lâm Chính lặng lẽ nhìn cô.
“Có thể...có thể gọi điện cho chồng tôi là Lâm Chính một cuộc điện thoại không? Anh ấy vừa mới nói định đến đây...tôi lo anh ấy không tìm thấy tôi...anh...anh có thể giúp tôi nói với anh ấy một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811892/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.