Chương 1107: Các người thực sự không sợ chết sao? "Ông chủ, mau rút thôi!".
"Tên kia sắp đến rồi!".
Người ở bên này vẻ mặt kinh hãi, vội vàng xông tới, muốn yểm hộ cho Vạn đại sư rút đi.
Nhưng bọn họ vừa động đậy, Lâm Chính đã xông tới, quyền cước như bão táp mưa sa, nện vào người bọn họ.
Bốp! Bốp! Bốp!
Bọn họ bị đánh bay.
Xung quanh Vạn đại sư lập tức trở nên trống hoác.
Sắc mặt ông ta căng cứng, siết chặt nắm tay nhìn chằm chằm Lâm Chính ở phía trước, chuẩn bị ra tay.
Nhưng Lâm Chính lại dừng tay, chứ không phát động tấn công nữa.
"Yên tâm đi, tôi sẽ không động đến ông, trước khi bọn họ gục xuống, tôi sẽ không động vào một sợi tóc của ông", Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Tại sao?", Vạn đại sư nghi hoặc hỏi.
"Bởi vì tôi muốn để ông mở mang tầm mắt, xem rốt cuộc người đông có thể đánh bại được tôi hay không".
Lâm Chính khàn giọng nói, sau đó thân hình nhoáng lên, lướt qua Vạn đại sư, đánh về phía đám người đông đúc phía sau.
Đồng tử của Vạn đại sư co lại, hơi thở run rẩy.
Chẳng mấy chốc, phía sau ông ta vang lên những tiếng hét thảm thiết, rất nhiều bóng dáng bị đánh bay ra ngoài, xếp chồng đống lên nhau.
Bịch bịch bịch...
Tiếng đánh đấm nặng nề vang lên không dứt.
Âm thanh đáng sợ khiến người ta nổi cả gai ốc.
Vạn đại sư có chút run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Ông ta chậm rãi quay lại nhìn phía sau.
Mới nhìn một cái, ông ta đã như bị sét đánh ngang tai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811879/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.