“Vâng! Tôi nhắm vào mấy miếng đất của bọn họ có thể dùng để xây dựng. Hơn nữa thực lực của nhà họ Vương ở Giang Thành cũng không tệ. Nếu như bọn họ có thể đứng về phía Dương Hoa thì rất có ích cho sự phát triển của chúng ta. Nhưng tôi không ngờ, bọn họ trong thời gian ngắn lại gài vào nhiều người như vậy. Thậm chí đến bảo vệ ở ngoài cửa cũng có liên quan tới họ thì phải. Chủ tịch Lâm, tôi xin lỗi…”, Mã Hải nói giọng run rẩy.
“Đúng là ông có lỗi. Lúc trước ông để nhà họ Vương góp cổ phần là đúng nhưng mà sai ở chỗ quá tin tưởng bọn họ”, Lâm Chính đặt danh sách xuống, nhắm mắt lại như đang suy nghĩ điều gì đó.
Khoảng vài giây sau, anh lại lên tiếng:“Trong một ngày đổi hết người đi”.
“Chủ tịch Lâm, chắc…là không thể. Trong một ngày chúng ta không thể nào bàn giao được nhiều vị trí như vậy. Nếu làm thế thì Dương Hoa sẽ đại loạn mất. Nhậm Quy ở ngoài kia đang theo dõi nhất cử nhất động của tập đoàn. Bọn họ chỉ đợi cơ hội là sẽ tấn công chúng ta. Chúng ta, e rằng không đỡ nổi”, Mã Hải khóc dở mếu dở.
“Không sao! Có thể làm được”, Lâm Chính nói.
“Dù có bàn giao thành công thì chúng ta cũng không thể tìm được những người thay thế nhiều như thế. Chủ tịch Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811814/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.