Lương Bình Triều bưng mặt, không tin nổi nhìn Lương Huyền Mi.
“Anh đúng là súc sinh! Súc sinh còn không bằng!”, Lương Huyền Mi gào lên.
“Anh là súc sinh thì em là cái gì? Em đừng quên em mang họ Lương, bọn họ đều là người thân của em. Còn em thì sao, lại hướng tới người ngoài, không quan tâm đến sống chết của người thân. Anh mà là súc sinh, em cũng không tốt đi đâu cả!”, Lương Bình Triều nổi giận, giậm chân mắng chửi.
“Em không muốn nói chuyện với anh! Bây giờ em sẽ đến nhà họ Lương! Bác sĩ! Bác sĩ!”.
Lương Huyền Mi hét lên.
Chẳng mấy chốc, một bác sĩ và một y tá vội vàng chạy vào phòng bệnh.
“Cô Lương, cô sao thế? Có chỗ nào không khỏe sao?”, bác sĩ đó lập tức tiến đến hỏi.
Lương Huyền Mi nhìn sang bác sĩ, không khỏi ngây ra: “Bác sĩ Triệu đâu?”.
“Bác sĩ Triệu bị tai nạn giao thông rồi, bây giờ đang làm phẫu thuật cấp cứu, tất cả quá trình điều trị của cô đều do tôi tiếp nhận. Cô Lương, cô có chỗ nào không khỏe cứ nói với tôi là được”, bác sĩ đó nói.
“Cái gì? Tai nạn giao thông?”.
Lương Huyền Mi ngơ ngác, ngây ngốc nhìn bác sĩ.
Buổi chiều ông ấy còn đang yên lành, sao tối đến lại xảy ra tai nạn?
Thật sự có chuyện trùng hợp thế sao?
Một lúc lâu sau, Lương Huyền Mi mới gian nan quay đầu lại nhìn Lương Bình Triều.
“Bây giờ cả nhà họ Lương đều bị dồn ép phát điên rồi. Huyền Mi, chắc em biết tình hình bây giờ ra sao, chó cùng còn rứt giậu huống hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811692/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.