Lương Huyền Mi âm thầm lau nước mắt nơi khóe mắt, khẽ giọng nói: “Mẹ… Con hỏi mẹ một chuyện có được không?”.
“Con nói đi, con muốn biết chuyện gì mẹ cũng sẽ nói con nghe, chỉ cần con gái mẹ vui vẻ, mẹ làm gì cũng được”, Lương Thu Yến vội nói.
Lương Huyền Mi cúi thấp đầu, do dự một lúc, đè thấp giọng nói: “Mẹ, nếu… nếu con vì lòng ích kỷ của mình mà để mẹ bị đuổi ra khỏi nhà họ Lương, mẹ có… trách con không?”.
“Chỉ chuyện này thôi sao? Chúng ta cũng đâu phải chưa từng sống ở bên ngoài, không có nhà lớn nhà đẹp cũng không sao, cùng lắm mẹ lại quay về nhà trọ lúc trước thôi. Chỉ cần con vui, mẹ sẽ không phản đối”, Lương Thu Yến vội vàng an ủi.
“Vậy bố thì sao…”.
“Ông ấy còn dám có ý kiến sao? Ông ấy phản rồi! Không sao, mẹ quyết định thay bố con rồi, con muốn là gì thì cứ làm, mẹ ủng hộ con. Nhà chúng ta đều ủng hộ con!”, Lương Thu Yến nói.
Không phải Lương Thu Yến cưng chiều con, chỉ là bà ấy đã nhìn ra một ít manh mối mà thôi.
Bà ấy biết chắc chắn ở đây đã xảy ra chuyện gì đó.
Mặc kệ là chuyện gì, bà ấy cũng sẽ đứng về phía Lương Huyền Mi.
Bởi vì bà ấy biết con gái mình sẽ không làm chuyện gì trái lương tâm. Chưa tới lúc bất đắc dĩ, nó sẽ không từ bỏ gia tộc.
Tâm tư Lương Thu Yến tinh tế hơn bất kỳ ai, nhưng bà ấy không nói mà thôi.
Lương Huyền Mi nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811690/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.