Chương 810: Một đấm ngã ngựa
Đó là quán quân tán thủ đấy. Đâu phải người thường có thể đối phó được.
Nhìn Lâm Chính gầy gò lại mang dáng vẻ thư sinh, cơ bắp chẳng có là bao mà dám nói những lời như vậy với quán quân tán thủ?
Vậy khác gì làm trò? Đám đông ôm bụng cười. Còn có người không ngừng khuyên can Lâm Chính, nói anh đừng cố tình làm vậy nữa. Thế nhưng Lâm Chính vẫn mặc kệ, anh bỏ ngoài tai hết.
“Đúng là tính trẻ con. Loại người này, hôm nay dù không chết thì sau này cũng không sống được lâu đâu”.
“Đúng vậy, đúng là không biết điều!”, có người chửi rủa.
“Tôi thấy mau gọi xe cứu thương đi, nếu không lát nữa lại không cứu kịp!”
Có người lắc đầu thở dài. Tô Dư lúc này đã tỉnh rượu, vội vàng kéo tay Lâm Chính: “Lâm Chính, chúng ta đừng làm loạn nữa. Mau đi thôi. Nếu như đánh nhau với họ thì chúng ta chắc chắn sẽ chịu thiệt đấy”.
“Tô Dư , lúc nào mà tôi lại bị chịu thiệt rồi thế?”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.
“Nhưng mà…”
“Cô còn không biết năng lực của tôi sao? Một quán quân tán thủ mà lại làm khó được tôi hả? Huống hồ kẻ này dám đánh cô trước mặt tôi. Hôm nay tôi mà không giúp cô xả cơn tức này thì chẳng phải sẽ khiến cô khinh thường tôi?”, Lâm Chính nói bằng vẻ thản nhiên, sau đó anh rảo bước đi về phía anh Hào.
Cậu ta dám khinh thường quán quân tán thủ? Điên rồi chắc?
“Lâm Chính!”, Tô Dư cuống quýt. Thế nhưng cô ta không thể nào ngăn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811582/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.