Chương 741: Người ngã ngựa đổ
Sau khi người đó rời đi, Lâm Chính đi về phía người tên Tiểu Thúy.
“Công tử, có… có gì dặn dò sao?”, Tiểu Thúy hơi hoảng hốt, vội cúi đầu nói.
“Không cần phải câu nệ như vậy, đi theo tôi trò chuyện mấy câu đi”, Lâm Chính cười nói.
“Vâng, công tử”, Tiểu Thúy gật đầu, sau đó đi theo Lâm Chính đi ra khỏi sân.
Lâm Chính hiên ngang đi trên đường, không hề sợ hãi, mắt nhìn đông nhìn tây, tỏ ra vô cùng hiếu kỳ.
Tiểu Thúy lại vô cùng căng thẳng, cúi đầu đi theo.
Trông cứ như công tử nhà giàu kiêu ngạo phách lối dẫn theo người hầu ra phố thời cổ đại vậy.
“Công tử, không được đi vào nơi đó”.
Tiểu Thúy đột nhiên phát giác ra điều gì, vội hô lên.
Lâm Chính đang định đi về phía cửa chợt khựng lại, dừng bước, nhìn cánh cửa trước mắt, hỏi: “Đây là đâu?”.
“Đây là cửa sau của võ trường luyện võ của đệ tử trên đảo, anh không phải người trên đảo, vào đó mà bị phát hiện thì hỏng bét”, Tiểu Thúy sốt ruột nói.
“Thế à?”.
Lâm Chính gãi đầu, sau đó suy nghĩ một lúc, quay người đi tới phía trước.
Tiểu Thúy thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Tiểu Thúy, cô là người trên đảo phải không?”, Lâm Chính đi phía trước thuận miệng hỏi.
“Thưa công tử, không phải, tôi là người ngoài đảo, chỉ mới lên đảo ba năm trước”, Tiểu Thúy nói.
“Người ngoài đảo?”, Lâm Chính hơi bất ngờ: “Vậy sao cô lại đến đây?”.
“Đương nhiên là muốn đến đây học võ”, Tiểu Thúy thở dài một hơi, nói: “Đáng tiếc quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811513/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.