Chương 729: Cãi lý
Lưu Mãn San sững sờ, nhìn anh với vẻ khó hiểu: “Ý của cậu là gì?”
“Tôi bảo bác xuống xe”, Lâm Chính lạnh lùng nói.
“Cậu…cậu bảo tôi xuống xe? Lâm Chính, được lắm. Tôi là bác cậu mà cậu dám đuổi tôi xuống xe à? Cậu có tin là tôi gọi mẹ vợ cậu tới dạy cho cậu một bài học không?”, Lưu Mãn San tức lắm, chỉ thẳng tay vào mặt Lâm Chính.
“Dù bác có gọi cả ông trời tới thì cũng thế mà thôi. Bác xuống xe”, Lâm Chính quát.
Anh không thể nào chấp nhận được cứ nghe người khác nheo nhéo bên tai khi mình lái xe như thế. Anh đã có ý tốt tới giúp đỡ mà còn bị Lưu Mãn San làu bàu. Bà ta cũng chẳng là gì của anh, hà tất phải nề mặt?
“Cậu…”, Lưu Mã San tức tới mức á khẩu. Mặt bà ta đỏ linh căng.
Tô Dư thấy vậy vội vàng nở nụ cười: “Lâm Chính, anh đừng để bụng. Mẹ chỉ có cái miệng hay nói thôi. Xin lỗi anh…Mẹ, mẹ mau xin lỗi Lâm Chính đi”.
“Con nói cái gì?”, Lưu Mãn San nâng tông giọng của mình lên và chỉ vào mình: “Mẹ xin lỗi cậu ta á? Là con bị điên hay là mẹ bị điên đấy? Mẹ nói cho mà biết, đừng có mơ”.
“Thế nhưng, Lâm Chính tới giúp chúng ta, mẹ không cảm ơn thì thôi còn cứ đối xử như vậy, đương nhiên khiến người ta tức giận rồi. Mẹ đến phép lịch sự cũng không hiểu nữa….Sao mẹ có thể như thế được chứ?”, Tô Dư tức giận, vừa nói vừa thở hổn hển.
“Được lắm con nhóc này, mày dám dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811501/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.