Chương 602: Đến để xin lỗi
Lâm Chính nghe thấy thế, toàn thân run lên, suýt nữa thì đứng không vững.
"Anh làm sao vậy?", Lương Tiểu Điệp nhìn anh với vẻ khó hiểu.
"Không... không có gì", Lâm Chính thở phào, bình tĩnh trở lại, nở nụ cười: "Được rồi Tiểu Điệp, sắp hai giờ rồi, buổi chiều em còn có tiết, mau đi học đi".
“Còn đi học nữa? Anh không thấy chuyện vừa rồi sao? Nếu con khốn kia lại tìm đến gây rắc rối thì tôi phải làm sao? Không thể lần nào cũng có người bảo vệ tôi đâu!”, Lương Tiểu Điệp cuống lên, vội vàng nói.
"Đây là trường học, bước vào cổng trường thì ai dám làm gì em chứ?".
"Tôi không biết, tóm lại tôi sẽ không đi học, tôi không đi, tôi không đi!", Lương Tiểu Điệp tức tối nói, có chút chơi xấu.
Lâm Chính nhíu chặt mày, suy nghĩ một lát rồi nói: "Hiện giờ bệnh tình của mẹ nuôi vừa có chuyển biến tốt, nếu em không đi học mà để mẹ nuôi biết thì chắc chắn bà ấy sẽ rất tức giận. Trước đó em cũng thấy rồi đấy, bà ấy bị em làm cho tức đến mức nôn ra máu, nếu em không đi học thì bà ấy sẽ nghĩ thế nào? Chỉ sợ bệnh tình chắc chắn sẽ nặng hơn, lẽ nào em muốn bệnh tình của mẹ nuôi cứ không tốt như vậy sao?".
Câu này có thể nói là đâm thẳng vào lòng Lương Tiểu Điệp.
Cô ta há miệng á khẩu, ấp úng một lát, rồi cúi đầu ủ rũ nói: "Vậy... vậy được rồi, tôi... nghe anh là được chứ gì?".
"Đi đi".
Lâm Chính mỉm cười nói.
Lương Tiểu Điệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811374/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.