Chương 541: Vì đây là tôi nợ cô
Khi ánh đèn mở lên, khung cảnh của nhà hàng ngoài trời đập vào mắt bốn người họ.
Bố cục của nhà hàng tầng trên cùng đã thay đổi hoàn toàn.
Cả nhà hàng toàn là hoa tươi.
Khắp nơi đều là hoa tươi, rực rỡ sắc màu. Chúng trải thành một con đường dài, nối dài đến đàn dương cầm ở chính giữa. Người đàn ông trước đàn dương cầm đang chơi nhạc say sưa đến mức quên mình.
Gió nhẹ thổi qua, hoa tươi lay động, cánh hoa nhẹ bay giống như bông tuyết, tạo nên hình ảnh rực rỡ bắt mắt.
Tô Nhu ngơ ngác nhìn người đàn ông ở bên đó, đôi mắt mê say.
Đây là hình ảnh duy mỹ đến mức nào.
Đây là hình ảnh rung động lòng người đến mức nào?
Bốn người chìm đắm trong khung cảnh đẹp như ảo mộng này.
Cảnh buổi tối hôm nay đã khắc sâu vào lòng bốn người.
Đời này khó quên!
“Đẹp thật!”, Lâm Ngữ Yên khẽ lẩm bẩm.
Tô Quảng và Trương Tinh Vũ đều không nói nên lời.
Người đàn ông say mê đắm chìm, mười ngón tay nhanh chóng chuyển động trên phím đàn trắng đen.
Mỗi một nốt nhạc, mỗi một làn điệu đều hoàn hảo tự nhiên, rung động lòng người là vậy.
Lúc này, dường như sao trên trời cũng vì tiếng đàn của anh mà mờ nhạt đi, ánh trăng cũng vì vậy mà nấp sau mây đen.
Gió càng thổi càng lớn, cánh hoa rơi đầy trời giống như bươm bướm bay về phương xa.
Cũng không biết qua bao lâu, tiếng đàn dần dần lắng lại.
Ngón tay lướt thật nhanh trên phím đàn của người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811313/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.