Chương 480: Cú đấm kinh thiên động địa
Lúc này toàn thân Phùng Thạch đều là châm, dày đặc khắp cơ thể tầm hàng trăm cây.
Ông ta run rẩy, trừng mắt nhìn Lâm Chính. Ông ta chỉ cảm thấy tứ chi như bị khóa chặt, không thể nhúc nhíc.
Mọi người túm lại.
“Đừng cử động”, giảng sư Từ Đồ bước tới khẽ nói. Mọi người đứng im, một vài người đang đưa tay ra phải khựng lại.
“Với châm thuật của cậu ta, nếu như rút linh tinh thì có lẽ phó phòng chủ sẽ lành ít giữ nhiều”, giảng sư Tư Đồ trầm giọng.
Đám đông mặt cắt không ra máu, bọn họ cũng vừa chứng kiến y thuật của Lâm Chính nên đương nhiên chẳng có gì phải nghi ngờ.
Có người vội vàng hỏi: “Giảng sư Tư Đồ, giờ phải làm sao?”
“Mau đi mời phòng chủ tới”, giảng sư Tư Đồ nói không chút do dự. Với tình hình này, chỉ có phòng chủ mới xử lý được thôi.
“Dạ”, một học sinh chạy đi.
Lâm Chính quay người đi về phía cửa. Anh đâu có ngốc mà đợi phòng chủ tới. Hà Linh Hoa đã nằm trong tay, giờ anh chỉ muốn mau tới bệnh viện chữa trị cho Tần Ngưng.
“Còn định chạy sao? Đứng lại”, có một học sinh không sợ chết định đứng ra ngăn lại nhưng lúc này thì giảng sư Tư Đồ đã lên tiếng.
“Đừng có chặn cậu ta. Để cậu ta đi”, giảng sư Tư Đồ kêu lên.
Đám học sinh run rẩy, quay qua nhìn ông ta.
“Thưa thầy…”, học sinh này cảm thấy không cam tâm.
“Để cậu ta đi…”, giảng sư Tư Đồ trầm giọng: “Nếu phó phòng chủ còn không là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811252/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.