Chương 437: Không chạy, chính xác! Hô hấp của Ứng Phá Lãng trở nên run rẩy, hắn nhìn chằm chằm Lâm Chính bằng ánh mắt bối rối.
Rõ ràng đã gãy tay rồi, chỉ cần bôi cao, châm cứu vài cái liền khỏi, đây thực sự là Đông y sao? Nó sắp trở thành ma thuật rồi.
Như này chắc chỉ có nhà họ Lâm ở Yên Kinh mới có được y thuật như này?
"Lâm... thần y Lâm... có quan hệ gì với nhà họ Lâm ở Yên Kinh không?", Ứng Phá Lãng đột nhiên nhớ đến.
Nhưng bây giờ không phải lúc để hắn suy xét vấn đề vô nghĩa này, bởi Lâm Chính đang lại gần rồi.
Vèo!
Đúng lúc này, Kiếm Vương ở bên kia đột nhiên cử động, như mãnh thú chuẩn bị tập kích, muốn giết chết Lâm Chính.
"Giết!"
Ông ta hét lên.
Thanh kiếm gỗ lao thẳng vào tim Lâm Chính. Khí thế kinh khủng khiến da đầu người ta tê dại.
Nhưng...
Lâm Chính nhìn thẳng tiếp tục tiến về phía trước, chẳng thèm nhìn mà giết chết Kiếm Vương...
Kiếm Vương trợn tròn mắt, không chịu bỏ cuộc, tiếp tục lao lên.
Đúng lúc ông ta lại lao về phía Lâm Chính, đột nhiên...
"Hự!"
Kiếm Vương rên một tiếng, cả người vô lực ngã xuống đất, không giữ nổi thanh kiếm trong tay, cạch một tiếng thanh kiếm gỗ rơi xuống đất, ông ta cũng không đứng lên nổi nữa.
"Tiền bối Kiếm Vương!"
Văn Hải kêu lên.
Khách khứa bốn phía đều xôn xao.
Dược Vương, Minh Vũ, Hoắc Kiến Quốc, đại sư Phong Liệt đều khiếp sợ, tất cả đều không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng này.
"Kiếm Vương, ông sao vậy?", Ứng Phá Lãng vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811209/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.