Chương 425: Địch
"Vớ vẩn!
"Ngông cuồng!"
"Thằng nhãi dám đứng ở đây nói lời ngông cuồng!"
"Cậu biết cậu đang đối mặt với ai không! Đây chính là Sùng Tông Giáo, chỉ cần mỗi người nhổ một cái là cậu cũng có thể chết chìm trong chỗ nước miếng này! Cậu có tư cách đứng đây nói vậy sao?"
"Đúng là tuổi trẻ ngông cuồng! Vô cùng ngông cuồng!"
...
Quan khách cười khẩy, có người buông lời chửi mắng.
Mấy tên trưởng lão của Sùng Tông Giáo lắc đầu liên tục, trong mắt hiện rõ sự tức giận và khinh thường.
"Tiền bối Dược Vương, tôi tôn trọng bà, nhưng tôi không hy vọng bà xen vào chuyện của Sùng Tông Giáo bọn tôi, tôi biết bà quý trọng người tài, không thể không nói Thần y Lâm này đúng là nhân tài, nhưng chuyện đã đến nước này, bà cũng nhìn thấy rồi đó, người này sỉ nhục Sùng Tông Giáo của tôi, không coi tôi ra gì, nếu như hôm nay tôi không xử lý hắn, chuyện này mà truyền ra, Sùng Tông Giáo sẽ mất chỗ đứng của mình! Văn Mạt Tâm tôi sẽ làm mất hết mặt mũi của tổ tông mất!"
Văn Mạt Tâm mặt lạnh như tiền nói, sau đó huơ tay: "Đánh gãy chân tên này, nể mặt mặt tiền bối Dược Vương, không phế hắn!"
"Tuân mệnh!
Mọi người đáp, sau đó xông thẳng đến chỗ Lâm Chính.
"Dừng tay!"
Liễu Như Thi cuống cuồng hét lên.
Nhưng lời nói của cô ấy thì có bao nhiêu sức nặng chứ?
Người của Sùng Tông Giáo đã sớm không nhịn nổi sự kiêu ngạo của Lâm Chính rồi.
Nhưng Lâm Chính lúc này cũng không nhịn nổi nữa.
Nhìn nắm đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811197/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.