Chương 352: Vậy tôi thử xem
“Thành công rồi! Thành công rồi! Thần y Lâm xong rồi! Ha ha ha ha…”.
Nhìn thấy mười cây châm bạc trước ngực Lâm Chính, Trình Thường Sinh vui mừng điên cuồng, kích động vô cùng.
“Làm tốt lắm! Thường Sinh!”.
Ông Trình ở bên ngoài mỉm cười nói.
Lâm Chính lại nóng lên, gã đàn ông gần một trăm ký bị anh dùng một tay hất bay, tông vào đám người.
Anh lập tức vung tay đành về phía vệ sĩ còn lại.
Rầm!
Vệ sĩ đó bị đánh trúng đầu, lập tức ngất xỉu.
Những người còn lại ôm đùi ôm chân căng thẳng, chưa kịp phản ứng lại, Lâm Chính đã đâm cho mỗi người một kim, ba người thoáng chốc ngất xỉu.
Lúc này, Lâm Chính không khỏi nôn ra máu.
Máu đen kịt, giống như trúng độc.
“Ha ha ha ha, Lâm Chính, anh động đi! Anh động đi! Động tác anh càng nhanh, tuần hoàn máu càng nhanh, độc phát tác càng lợi hại! Anh tiêu rồi! Ha ha ha ha…”, Trình Thường Sinh cười lớn.
“Trình Thường Sinh! Cậu định gây án mạng sao?”, Tần Bách Tùng sốt ruột, la lớn.
“Dù có xảy ra án mạng, Nam Phái tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm!”.
Long Thủ ngồi trên ghế lạnh lùng nói.
Tần Bách Tùng nghẹn họng.
“Thường Sinh, làm tốt lắm! Chuyện kết thúc, cậu hãy đến chỗ tôi học tập đi!”, Long Thủ thản nhiên nói.
Câu nói này khiến Trình Thường Sinh kích động đến mức không nói nên lời.
Những bác sĩ thiên tài khác bao gồm Văn Nhân Chiếu Giang đều ghen tị đến mức mắt đỏ lên.
Nhất là Văn Nhân Chiếu Giang.
Anh ta là học trò duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811125/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.