Chương 240: Tôi đi gặp một người
Tiếng gào phẫn nộ của Tô Trân khiến nhà họ Tô vô cùng hả hê.
Vừa rồi Chủ tịch Lâm này còn kiêu ngạo hống hách, vậy mà bây giờ có thể chỉ tay vào mặt bảo anh ta cút.
Đây là truyền kỳ Giang Thành!
Đây là vị thần mà vô số người phải ngước nhìn ngưỡng mộ đấy!
Vậy mà lại bị bọn họ giẫm đạp như vậy.
Nhà họ Tô đã bao giờ nghĩ mình sẽ có giờ phút như thế này chứ?
"Hừ, nếu không phải vì cậu, thì nhà họ Tô chúng tôi đã nhờ vào phương thuốc mà lên tận mây xanh rồi. Cậu không chỉ hủy hoại tiền đồ của nhà họ Tô tôi, mà còn muốn hủy hoại cả nhà họ Tô. Ha ha, nếu đã vậy thì nhà họ Tô tôi cũng không cần khách sáo với cậu nữa. Chủ tịch Lâm, ra khỏi cánh cửa này thì chúng ta chính là kẻ thù! Cậu mau cút đi cho tôi!".
Bà cụ Tô cũng đứng ra, nhìn chằm chằm Lâm Chính, cười khẩy nói.
"Các người... khốn nạn! Khốn nạn!", Mã Hải tức đến nỗi toàn thân run rẩy, chỉ vào đám người nhà họ Tô, nổi giận đùng đùng nói: "Các người cứ chờ đấy, sớm muộn chúng tôi cũng sẽ tính toán rõ ràng món nợ này với các người, sớm muộn thôi!".
"Được, chúng tôi đang chờ đây", Tô Bắc khinh bỉ cười đáp.
Có tập đoàn Quốc tế Thượng Vũ chống lưng, bọn họ không cần phải sợ gì nữa rồi.
"Bà, cô, mọi người...", Tô Nhu tức đến run rẩy cả người, trừng mắt nhìn bọn họ, không thốt nên lời.
"Mày cũng cút cùng bọn họ đi, nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811015/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.