Chương 217: Tôi giúp ông đoạt Giang Thành (2)
Lâm Chính không hề tức giận, mà còn bật cười: "Vậy là mẹ tôi chết oan ức như vậy, người làm con như tôi còn không có tư cách đòi lại công bằng sao?".
Ông lão không trả lời, chỉ bình thản nói: "Mấy anh trai của cậu đều rất giỏi, cậu không bằng họ đâu".
Ánh mắt Lâm Chính lạnh lùng, không nói lời nào.
Ông lão đứng dậy, xoay người rời đi.
"Cậu chủ, tôi gọi cậu như vậy là nể mặt ông chủ, chứ không phải mẹ cậu, mẹ cậu không xứng sinh con cho nhà họ Lâm. Hiện giờ cậu đã rời khỏi nhà họ Lâm, tôi hy vọng cậu có thể tiếp tục sống tốt. Hãy nhớ, tuyệt đối đừng nghĩ tới chuyện đó nữa. Cũng xin cậu ghi nhớ, ra ngoài đừng nói với ai cậu là người nhà họ Lâm! Bởi vì cậu không xứng!".
Không phải ông ta đang nhục mạ Lâm Chính.
Bởi vì ở nhà họ Lâm, thân phận của Lâm Chính quả thực không xứng để nói mình là người nhà họ Lâm.
Nói xong, ông lão định rời đi.
Không ở lại thêm chút nào nữa.
"Tôi sẽ đến nhà họ Lâm", đúng lúc này, Lâm Chính lên tiếng.
Bước chân ông lão khựng lại, sau đó thở dài: "Cứ tiếp tục sống như vậy không được sao?".
"Tôi cũng sẽ đòi lại công bằng cho mẹ tôi", Lâm Chính lại nói.
Ông lão lắc đầu, trong lòng đầy bất đắc dĩ.
"Rồi cậu sẽ biết suy nghĩ này của cậu ngu xuẩn đến mức nào, vô tri đến mức nào, đáng thương đến mức nào, con kiến sao có thể đấu với con người chứ?".
Dứt lời, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810992/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.