Chương 176: Trả lại (1)
Nhìn thấy hành động thất thố của ông cụ Trương, các khách mời xung quanh đều không dám lên tiếng.
Trương Tùng Hồng cũng không khỏi nhíu mày.
"Chắc không phải nhà Tô Quảng lấy được bản gốc ở đâu đó đấy chứ", tim Thành Bình đập thình thịch.
"Sao có thể chứ? Nếu của bọn họ là hàng thật, thì lẽ nào của Bảo Húc là giả? Bảo Húc đích thân đến tận Giang Thành để lấy tranh gốc, không thể nào là giả được".
"Tranh gốc ở Giang Thành sao?".
"Đúng vậy, nhưng không nhiều người biết việc này, em tưởng Bảo Húc đến Giang Thành chỉ vì chuyện hợp tác chiến lược với tập đoàn Dương Hoa sao? Trên thực tế cũng là để tìm kiếm Thượng Nguyệt Đồ bản gốc, tặng cho ông nội", Trương Mậu Niên mỉm cười nói.
"Hóa ra là vậy, thế bức này của Tô Quảng..."
"Chắc chỉ là một bức tranh giả có vẻ đẹp thôi, ông nội là chuyên gia trong lĩnh vực này, chắc là nhìn ra được".
"Vậy thì tốt".
Thành Bình thở phào nhẹ nhõm.
Một lát sau, ông cụ Trương ngẩng đầu lên.
"Tùng Hồng".
"Bố".
"Con mở bức Thượng Nguyệt Đồ của nhà con ra đi", vẻ mặt ông cụ Trương nghiêm trọng.
"Vâng".
Trương Tùng Hồng không dám chậm trễ, vội vàng trải bức tranh ra.
So sánh hai bức tranh, vừa nhìn đã thấy rất giống nhau, nhưng nhìn kĩ hơn một chút thì có thể nhìn ra bức của Trương Tùng Hồng tinh tế hơn không ít, hình như nét vẽ tốt hơn một bậc.
Nhưng thi vị và ý cảnh thì... dường như bức của Tô Quảng lại xuất sắc hơn.
Các khách mời cũng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810952/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.