“Vào trong đi, đừng ở ngoài làm mất hết thể diện”.
Trương Mậu Niên hạ giọng nói, sau đó quay người rời đi.
“Ghê tởm! Đúng là ghê tởm! Rõ ràng là anh ta cố ý, bây giờ anh ta lại trách ngược chúng ta!”, Tô Nhu tức giận đỏ bừng mặt.
“Bỏ đi Tiểu Nhu, chúng ta vào trong đi, chúc thọ ông con xong chúng ta sẽ đi luôn”, Tô Quảng nhỏ giọng nói.
Cả nhà mang theo tâm trạng phức tạp đi vào nhà họ Trương.
Trên đường, nhiều khách khứa nhìn về phía bọn họ, hoặc là châu đầu ghé tai, hoặc là chỉ trỏ, còn có người âm thầm cười cợt.
Rõ ràng chuyện xảy ra nơi cửa đã được lan truyền.
Nhưng may là gia đình họ cũng đã quen với những ánh mắt này, sau khi vào nhà họ Trương thì tìm một góc ngồi xuống.
Mặc kệ tất cả gió bên tai.
“Mẹ, khi nào mẹ đi tìm ông ngoại?”, Tô Nhu do dự một lúc rồi lên tiếng hỏi.
“Giờ này ông ngoại con chắc chắn phải đón tiếp rất nhiều khách quý, lúc này đừng đi quấy rầy ông ấy thì hơn”, Trương Tinh Vũ hạ giọng nói.
Lần này về đây, thật ra bà ta còn một mục đích khác, đó là nói rõ chuyện về chiếc vòng tay. Mặc dù ông cụ nhà họ Trương rất cố chấp, tính tình nóng nảy, nhưng cũng không đến nỗi không nói lý lẽ.
“Nói cũng đúng, chuyện này vẫn phải đợi đến khi tiệc thọ kết thúc, ông cụ về phòng nghỉ ngơi rồi hẵng nói thì tốt hơn. Đừng thấy lần nào ông cụ cũng làm mặt lạnh, thật ra ông con vẫn rất yêu thương mẹ con đấy”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810937/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.