Chương 127: Bọn chúng xong đời rồi (2)
Đột nhiên anh ta sực nhớ ra điều gì đó bèn vội vàng móc túi, run rẩy nói: “Điện thoại của tôi đâu?”
“Không phải anh đặt ở trên bàn à?”
“Mau! Thả người ra nhanh lên”.
A Ngưu gầm lên, tiếp tục điên cuồng lao ra ngoài. Nhưng đúng lúc này, có hai người bước vào. Nhìn thấy họ, da đầu A Ngưu như muốn nổ tung.
Một người chính là Mã Hải – kẻ làm mưa làm gió, thét ra lửa ở Giang Thành. Người còn lại anh ta cũng nhận ra. Là Từ Thiên của Nam Thành.
Anh ta nhớ có một lần đi Nam Thành bắt một tên tội phạm khủng bố khét tiếng khiến người ta phải đau đầu. Nhưng khi đó do tên tội phạm xông vào khu vực của nhà Từ Thiên mà đã bị Từ Thiên bắt trói không khác gì bắt gà. Tên tội phạm lừng lẫy là thế mà khi bị bắt thì vô cùng ngoan ngoãn.
Đi bên cạnh họ là Lý Duy.
“Cục trưởng Lý”, A Ngưu lập tức hành lễ.
“Người vừa bị đưa đến đây đâu rồi?”, Lý Duy hỏi.
“Người..ngườI đó ở…”, A Ngưu lắp bắp.
Thế nhưng anh ta chưa nói hết câu thì đã thấy Lâm Chính bước ra.
Lý Duy tái mặt. Mã Hải và Từ Thiên mặt mũi cũng tối sầm.
“Cậu Lâm, cậu không sao chứ?”, Mã Hải vội vàng chạy tôi, ân cần hỏi.
“Tôi không sao”, Lâm Chính cười.
“Do Mã Hải đần độn, không kịp thời giải vây cho cậu Lâm”, Mã Hải tự trách mình lắm. Ông ta thấy có lẽ Lâm Chính đã gặp phải tình huống hết sức gam go. Vì dù sao anh cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810903/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.