Chương 79: Để tôi cứu y học Hoa Quốc (2)
Tuy trước kia Lâm Chính từng cứu Jesse, biểu hiện rất xuất sắc, nhưng những lời anh vừa nói đã khiến hảo cảm của Cục trưởng Hác dành cho anh tụt xuống âm điểm. Những kẻ không biết tôn sư trọng đạo thì không xứng nhận được sự tôn trọng của người khác.
Lạc Thiên cũng không nhịn được nữa.
"Lâm Chính, anh đừng ở đây gây rối nữa, về đi...", giọng nói của cô ta gượng gạo.
Lạc Bắc Minh ở bên cạnh nhíu mày, thầm hừ một tiếng.
Dường như chẳng ai coi trọng Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính cứ đứng sừng sững ở đó, chẳng thèm quan tâm đến những lời xì xào xung quanh.
Anh chỉ nghe câu trả lời của Tề Trọng Quốc.
Bởi vì chỉ có Tề Trọng Quốc có thể quyết định ai tham gia cuộc thi này.
Tề Trọng Quốc trầm mặc.
Lâm Chính kiên nhẫn chờ đợi.
Cũng không biết đã qua bao lâu.
"Cậu có biết hậu quả khi thua cuộc không?".
"Tôi không quan tâm, tôi chỉ biết tôi ra mặt là sẽ cố gắng hết sức", Lâm Chính đáp.
Đôi mắt già nua của Tề Trọng Quốc hơi mở lớn, rồi nói: "Hiện giờ những người theo dõi cuộc thi này đã không thể dùng hàng nghìn để hình dung nữa rồi..."
"Tôi đã nói rồi, tôi không quan tâm", Lâm Chính ngắt lời ông ta.
Tề Trọng Quốc nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Khi nhìn thấy ánh mắt bình thản của anh, trái tim ông ta không khỏi run lên.
"Được rồi, cậu đi đi".
Ông ta thở dài, xua tay.
"Ông Tề!".
"Hả?".
"Sao ông có thể làm vậy chứ?".
"Ông làm vậy là để Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810855/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.