Chương 33: Tối hậu thư
Nhưng vừa muốn đi vào lại nghe thấy giọng nói của Tô Nhu vang lên từ bên trong.
“Mẹ, con biết rồi”.
“Không nghiêm trọng đến thế chứ”.
“Chuyện này không thể trách Lâm Chính được, thật sự là bên phía bà nội quá đáng”.
“Lần này may là Lâm Chính đọc nhiều sách, biết cách chữa bệnh cho cụ Từ, nếu không thì nhà họ Tô toi đời rồi”.
“Con… Con biết rồi…”
Giọng nói bên trong dần nhỏ lại, Lâm Chính chần chừ một lát mới mở cửa ra.
Lúc này Tô Nhu đang ngồi trên sofa, khuôn mặt xinh đẹp hơi tiều tụy, đôi môi anh đào không còn chút máu, đôi mắt sáng rực như đá quý hơi rũ xuống, trông cực kỳ sa sút.
“Về rồi à?”
“Ừm”.
“Thấy sao?”
“Cũng không tệ lắm… Em sao thế?”
“Không có gì… Bố mẹ đã biết chuyện này rồi”.
“Mẹ nói sao?”
Tô Nhu chần chừ một lát mới nói: “Mẹ nói… sau khi bà ấy về sẽ đưa chúng ta đến cục dân chính…”
Lâm Chính nghe vậy thì mắt hơi mở to, sau đó bình tĩnh trở lại, không nói gì.
Anh biết Tô Nhu không chịu được áp lực.
Chủ của cái nhà này là Trương Tình Vũ, tính cách Tô Quảng mềm yếu, không làm gì được Trương Tình Vũ.
Nếu ngay cả bà cũng muốn Tô Nhu ly hôn, e rằng cô chỉ có thể nghe theo.
Dù sao ngoài ông nội đã chết thì không có ai đứng về phía cô cả.
Cốc cốc cốc!
Lúc này, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.
“Ai vậy?”
Tô Nhu vội thu lại vẻ mặt u sầu, chạy đi mở cửa.
Cửa mở ra.
“Tô Trương Dương?”, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810810/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.