Chương 16: Tôi không nợ gì nhà họ Tô của các người nữa
Biệt thự nhà họ Từ.
Trong căn phòng cổ kính, một ông lão sắc mặt trắng bệch tóc bạc da mồi đang nằm trên giường.
Trên mu bàn tay cụ ta đang ghim kim truyền nước, hai mắt nhắm chặt không động đậy, dường như đã hôn mê.
Hơi thở của cụ ta rất yếu, mạch đập cũng rất yếu.
Nhưng dù yếu cũng chưa từng ngừng lại.
Cụ Tần đang cầm mấy cây ngân châm dài nhỏ phát sáng châm cứu cho ông lão.
Cụ ta châm cứu rất chậm, cũng rất cẩn thận, mỗi một kim đều đâm chính xác vào trung tâm huyệt vị.
Sau mười mấy cây kim, cụ ta bắt đầu hơi thở dốc, sắc mặt ngày càng khó coi.
Một tiếng sau, cụ Tần ra khỏi phòng.
“Cụ Tần, bố tôi sao rồi?”
Một đám người xúm lại, một người đàn ông trung niên tiến lên dò hỏi.
Cậu Mã cũng đứng bên cạnh, vẻ mặt quan tâm.
“Rất tệ”, sắc mặt ông Tần nặng nề, chợt hỏi: “Bác sĩ chữa trị cho Từ Diệu Niên là ai? Có thể mời cậu ta đến không? Tôi muốn hỏi cậu ta mấy vấn đề”.
“Được, ông đợi một lát”.
Người đàn ông trung niên gật đầu, sau đó liếc mắt ra hiệu cho người bên cạnh.
Một lát sau, Tô Cối với vẻ mặt chán chường bị kéo tới.
“Các người mau thả tôi ra, tôi cho các người biết, các người tự tiện khống chế sự tự do của tôi là vi phạm pháp luật…”, Tô Cối căng thẳng la to.
“Chúng tôi cũng không khống chế sự tự do của ông, chúng tôi chỉ mời ông tới chữa trị cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810793/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.