"Sâm Sâm đâu rồi?" Vừa vào nhà Đồng Húc Lãng đã hỏi ngay.
Lục Tuấn Huy chỉ vào cửa phòng ngủ: "Cô ấy uống say rồi, anh cẩn thận một chút, kẻo đánh thức cô ấy."
Đồng Húc Lãng dường như đã tới rất nhiều lần, đi thẳng tới rồi đẩy cửa vào, cũng không thèm nhìn Lục Tuấn Huy một cái. Lục Tuấn Huy cũng đi ngay sau lưng anh, nói: "Tôi có việc đi trước, anh hãy chăm sóc tốt cho cô ấy nhé." Dừng một chút anh lại bổ sung: "Tâm tình của cô ấy rất sa sút."
Đồng Húc Lãng ngồi ở bên giường, ánh mắt không chớp chưa rời khỏi Lâm Sâm Sâm. Anh phất tay ra hiệu với Lục Tuấn Huy, tỏ vẻ cứ yên tâm đi đi. Lục Tuấn Huy nhìn Lâm Sâm Sâm một cái thật lâu rồi mới xoay người rời đi. Cho dù trong lòng có không đành lòng và lo lắng ngàn vạn lần, anh cũng chỉ tạm thời để xuống, quay trở về hoàn thành công việc trước đã, cũng không thể vì nguyên nhân cá nhân mà làm chậm trễ tiến độ quay của cả tổ diễn được.
Sáng ngày thứ hai, khi Lâm Sâm Sâm tỉnh lại, giật mình phát hiện người trông coi ở bên cạnh lại là Đồng Húc Lãng. Cô giật bắn người ngồi dậy, động tác này đã làm kinh động tới Đồng Húc Lãng đang nằm thiêm thiếp ở bên giường.
"Lâm Lâm, em tỉnh rồi à? Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái hay không?" Đồng Húc Lãng dụi mắt, khàn khàn giọng hỏi.
Lâm Sâm Sâm thấy mắt anh đầy tơ máu, vì mình đã cố tình né tránh nên trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-tot/2735469/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.