Chung Linh Hi ăn rất nhiều rau, nhưng Diệp Thiên Bách ăn rất nhiều cơm. Từ nhỏ đến lớn, Diệp Thiên Bách lúc nào cũng ăn cực kỳ nhiều cơm.
Sau gần một giờ gió thu cuốn trôi lá cây, Chung Linh Hi cuối cùng cũng no nê.
Mặc dù Diệp Thiên Bách ăn rất nhiều cơm, nhưng lúc này cũng đã thấy no bụng rồi.
"Nếu em thấy không đủ, anh đi làm thêm cho em."
Diệp Thiên Bách nhìn dáng vẻ vẫn chưa thấy thỏa mãn của Chung Linh Hi mà nói.
"Hả? Không, em không ăn nữa, em thực sự không ăn nổi nữa rồi."
Chung Linh Hi vội vàng trả lời.
Nghĩ lạ hình như cô đã ăn ngấu ăn nghiến như một chú hổ đói, không ra dáng thục nữ gì cả, anh Diệp Thiên Bách sẽ không chán ghét cô đấy chứ?
"Vậy được rồi."
Diệp Thiên Bách mỉm cười.
"Anh Thiên Bách, lúc em ăn có hơi không dịu dàng thục nữ. Có phải anh sẽ thích một người con gái dịu dàng tiểu thư hơn hay không?"
Chung Linh Hi ngập ngừng hỏi.
"Em chỉ cần là những gì em thích, anh thích người con gái thế nào không quan trọng."
Diệp Thiên Bách cười ngốc nghếch.
"Sao có thể như vậy được, như vậy quá tùy tiện." Chung Linh Hi lắc đầu.
"Nói đi cũng phải nói lại, anh rất thích vẻ ngoài của em." Diệp Thiên Bách mỉm cười.
Diệp Thiên Bách nói ra câu này, gương mặt xinh đẹp của Chung Linh Hi ửng đỏ lên một chút, sau đó cô xoay người trở về phòng.
Diệp Thiên Bách nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-toan-nang-cua-hoa-khoi/3401546/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.