" Một bình rượu trắng, một thân gió sương.
Nhớ nhung chẳng dứt xuyên qua cả đời.
Một tràng hồi ức, sinh sinh diệt diệt, sáng trong tâm ta.
Nước mắt hòa hương rượu, khúc ca sầu bi..."
Lăng Thiếu Phong nghe theo tiếng nhạc đi vào phòng bếp, tiếng nhạc quen thuộc dẫn dắt anh đến tìm cô gái nhỏ của mình.
Đường Noãn đang rửa chén bất chợt vòng eo nhỏ bị ai đó ôm chặt, hơi thở nóng hổi phả vào tai khiến cả người cô run lên.
" Xong chưa? "
Cô né đi sự thân mật ấy, chậm rãi lên tiếng:" Mười phút nữa. "
Sau khi làm xong những việc ở bếp Lăng Thiếu Phong liền kéo cô lên xe, tỏ ra vẻ thần bí, nhất quyết không chịu nói đưa cô đi đâu.
Đường Noãn nhìn cảnh vật bên ngoài, hình như là đường qua nhà Trương Tiểu Nặc.
Ấn đường khẽ nheo lại, không khách khí nhéo lên đùi anh một cái thật mạnh:" Hỏi anh đi đâu cũng không trả lời, đồ chơi em mua cho Hạo Hiên không có đem rồi này. "
Lăng Thiếu Phong khẽ nhếch miệng cười, vẻ mặt lưu manh:" Để lại ở nhà, sau này chúng ta cũng sẽ dùng cơ mà. "
"..." Đường Noãn không trả lời, khóe môi bất giác nâng lên.
Chiếc xe chuyển động chậm dần, dừng ngay bên cạnh nhà Trương Tiểu Nặc.
Đường Noãn hưng phấn nhảy xuống xe, hai ngày rồi cô chưa có gặp bé Hạo Hiên, trong lòng dâng lên sự nhớ nhung.
Nhắc tới thằng bé ấy nụ cười trên môi Đường Noãn càng thêm tươi tắn.
Vừa đi được vài bước liền bị một lực kéo lại, Đường Noãn bị Lăng Thiếu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475240/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.